Khi Lê Long Đĩnh qua đời (1009), triều đình rơi vào tình thế "vua băng hà, con thơ", không có người kế vị xứng đáng. Lúc này, Lý Công Uẩn, người giữ chức Điện tiền Chỉ huy sứ, nổi lên là người có uy tín và năng lực.
Nhận thấy thời cơ đã đến, Lý Công Uẩn đã nhận được sự ủng hộ của các đại thần và nhà sư Vạn Hạnh, tiến hành "thay trời hành đạo", lên ngôi vua, lập ra nhà Lý.
Sự chuyển giao quyền lực từ nhà Tiền Lê sang nhà Lý diễn ra tương đối êm thấm, không gặp phải sự phản kháng mạnh mẽ nào. Điều này một phần nhờ vào uy tín của Lý Công Uẩn, một phần vì nhà Tiền Lê đã suy yếu và mất lòng dân.
Lý Công Uẩn lên ngôi, lấy hiệu là Lý Thái Tổ, mở ra một kỷ nguyên mới cho đất nước. Năm 1010, ông quyết định dời đô từ Hoa Lư ra Đại La, đổi tên là Thăng Long (Hà Nội ngày nay), đánh dấu một bước ngoặt quan trọng trong lịch sử Việt Nam.
Tóm lại, sự chuyển giao từ nhà Tiền Lê sang nhà Lý là một quá trình lịch sử diễn ra tương đối thuận lợi, đánh dấu sự kết thúc của triều đại Tiền Lê ngắn ngủi và mở ra một thời kỳ phát triển rực rỡ dưới triều Lý.